Truyện: Cóc kiện trời
Ngày xưa, có một năm trời hạn hán, ruộng đồng nứt nẻ, cây cối trụi trợ, chim muông khát khô.
Cóc thấy nguy quá, bèn lên thiên định kiện Trời. Dọc đường, gặp cua, gấu, cọp, ong, cào. Tất cả đều xin đi theo.
Đến cửa Nhà Trời, chỉ thấy một cái trống to, cóc bảo:
- Anh cua bò vào chum nước này, cô ong đợi sau cánh cửa. Còn chị cáo, gnh gấu, anh cọp thì nấp hai bên.
Sắp đặt xong, cóc lấy dùi đánh ba hồi trống. Thấy cóc dám nào động thiên định, Trời nổi giận, sai gà rg trị tội. Gà vừa bay đến, cáo nhảy Xổ tới, cắn cổ gà thg đi. Trời sai chó bắt cáo. Chó mới ra tới cửa đã bị gấu quật ngã. Trời sai Thần Sét trị gấu. Thần Sét hùng hổ đi ra, chưa kịp nhìn địch thủ đã bị ong bay ra đốt túi bụi. Thần nhảy vào chum nước, lập tức cua giơ càng ra kẹp. Thần đau quá, nhảy ra thì bị cọp về.
Trời đành mời các vào. Cóc tâu:
- Muôn tâu Thượng để! Đã lâu lắm rồi, trần gian không hề có mưa. Thượng đế cần làm mưa ngay để cứu muôn loài.
Trời dịu giọng:
- Thôi cậu về đi. Ta sẽ cho mưa xuống! Lại còn dặn thêm:
- Lần sau, hễ muốn mưa, cậu chỉ cần nghiến răng báo hiệu cho ta!
Các về đến trần gian thì nước đã ngập cả ruộng đồng. Từ đó, hễ cóc nghiến răng là trời đổ mưa.